Cất lòng vào câu ví…

Ta đã đi chân trời góc bể, ấy vậy mà vẫn chưa đi hết câu ví kia – “ai biết nước sông Lam răng là trong là đục, thì biết sống cuộc đời răng là nhục là vinh”. Phải không, ví giặm ấy là hồn cốt, là cội rễ trong ta, đã xanh lên và tỏa bóng mát xuống đời ta…

* Sâu nặng chữ Tình