Mỗi nhà thơ bằng tâm thức và sự biểu cảm cá nhân đã đón nhận mùa Xuân theo những cách rất riêng của mình. Tuy nhiên, lan tỏa trong đó vẫn là một tình yêu dịu ngọt do sức sống mãnh liệt của mùa Xuân mang tới.
Nhân dịp đầu Xuân năm mới, Tạp chí Sông Lam trân trọng giới thiệu tới quý độc giả chùm thơ này!

                                        *****

ĐẶNG PHI KHANH
Xuân

Ảnh: NT

  Chuồn chuồn bấu ngược cành xoan
Gió lay sắc tím vương làn tóc mây
Chiều nghiêng ôm khóm tre gầy
Mầm Xuân tách vỏ, mưa ngây mắt đào…

                   ***

VÕ VÂN
Xuân chớm

  Lặng thầm nhấp một ngụm Xuân
Nhâm nhi bao nỗi trầm luân đã từng
Sương treo giọt phía rưng rưng
Nụ mai e ấp thẹn thùng – non tơ.

Gió Xuân thoảng chút ơ hờ
Hương Xuân mấy độ ngẩn ngơ phong trần
Nhặt từ sương gió phù vân
Mang mang… nhịp đất – trời vần vũ xoay.

                      ***

PHAN QUỐC BÌNH
Bất chợt Xuân

  Vượt qua làn gió Đông cuối cùng rừng cây
rũ lá
bất chợt nhận ra âm thanh nguyên thủy
đại ngàn giam giữ trong tôi
bất chợt sáng lên những năm tháng xa xôi dẫn dụ mùi hương lặng lẽ
theo mùa Xuân trở về.

               ***

TRƯƠNG ANH TÚ
Lời ru mùa Xuân

  Rồi một ngày như thế
Ta hóa thành giọt sương
Trong veo trên ngọn cỏ
Nghe đời qua vô thường.

Rồi một ngày như thế
Ta hóa thành dòng sông
Mơ về nơi biển rộng
Ngàn con sóng trong lòng.

Rồi một ngày như thế
Ta hóa thành cánh chim
Nghiêng trời xanh mây trắng
Ta hóa những con đường.

Rồi một ngày như thế
Ta trôi vào mắt em
Cánh đồng trăng im tiếng
Nghe đời thôi ưu phiền.

Ảnh: Xuân Thủy

                     ***

ĐÀM CHU VĂN
Mới

  Mỗi độ Xuân về ta lại mới
Reo ngược ngày xa thuở chín, mười
Nao nức hừng lên, hồn sột soạt
Trong tà áo mới cánh nâu tươi.

            ***

PHỐ MƯA BAY
Hồn Xuân

  Mực thơm nghiên bút ngày xưa
Giấy điều năm cũ vẫn chưa phai màu
Câu văn lộng với mai đào
Tâm hòa cùng ý quyện vào ngày Xuân.

Trăm năm dâu bể bao lần
Đôi câu đối đỏ vẫn hằn nếp quê
Bút nghiên gieo phúc bồ đề
Ông đồ theo chữ đi về hư không.

Cuối năm ngọn gió bâng khuâng
Đôi tà áo lụa tần ngần làm duyên
Đào Xuân xin chữ thật hiền
Cầu mong hạnh phúc tân niên an hòa.

Bút xưa nay lại nở hoa
Có hồn Xuân vẫn thật thà đâu đây
Có đôi câu đối sum vầy
Có ngày xưa với ngày này cùng nhau…

                     ***

PHAN TÌNH
Nụ Xuân

  Mưa rơi rơi hạt trong ngần
Đất trời ướp nụ trổ mầm tháng năm
Luân hồi gột rửa thanh tân
Nghe trong bấc biếc nụ Xuân chớm thì.

Ảnh: Văn Song

          ***

PHAN THÚC ĐỊNH
Hương tết

  Én chao bên cửa thì thầm
Nắng còn ở giá với Đông chưa về
Trời như gái vụng bộn bề
Biếng lười trễ nải xồ xề bụng mây.
Gió đưa mưa bụi lây rây
Chạp lừng lững cuốn cuồng quay phận đời
Chật và chật vật ngược xuôi
Nụ mầm tách vỏ mỉm cười bâng khuâng!
Sông nằm lắng đáy mà trong
Bãi bờ thấp thoáng trỉa trồng mùa sau
Chợ phiên rộn rã đổi trao
Bên đường lữ khách đưa nhau tìm về.
Chạp còn nửa tỉnh nửa mê
Ngoài hiên Xuân đã kéo về đầy song
Bỗng dưng lòng thổn thức lòng
Quê sâu trong mắt tết đằm trong tim!

BBT

(Bài đăng trên Tạp chí Sông Lam số 10 (tháng 1+2)/Chào Xuân Tân Sửu 2021)